Truyện ngắn "Trái Đất Tròn Không Gì Là Không Thể" - Lê Trần Ngọc Bích

Tóm tắt sơ lược về truyện ngắn:

Truyện ngắn Ploy luôn mang một màu sắc rất riêng. Đầy huyễn hoặc và mê đắm...

Và..."Trái Đất Tròn Không Gì Là Không Thể" là tuyển tập truyện ngắn đậm chất Ploy. Nội dung hấp dẫn, cách dùng ngôn ngữ tài tình và độc đáo. Những phép miêu tả lạ lùng, thú vị... dẫn dắt, lôi kéo người đọc vào một thế giới rất Ploy.

Đó là nơi có thành cổ xỉn màu nhưng vẫn hiên ngang đứng ghẹo thời gian.Đó là lúc mùa đông đã nhảy ùm bằng cả hai chân xuống Hà Nội.

Đó là khoảnh khắc nhồn nhột bờ mi vì một giọt nước mắt tìm cách lẻn ra.Đó là thời điểm em xăm lời hứa với anh lên tiềm thức.

Truyện Ploy không ngắn nhưng đảm bảo những người thiếu kiên nhẫn vẫn có thể say sưa đọc đến những trang cuối cùng. Thấp thoáng trong mỗi câu chuyện của cô là yếu tố kì bí hoang đường về những phép thần thông và một thế giới siêu nhiên tồn tại song song thế giới thực. Những chi tiết đan xen, xâu chuỗi, liền mạch nên dù kể về một thế giới khác nhưng vẫn tạo được cảm giác hợp lý và hấp dẫn. Một số câu chuyện phảng phất hơi hướng đam mỹ rất Việt Nam. Một số khác lại là sự lùi chiều không gian, xoay dòng thời gian tài tình, đưa người đọc đến những thời điểm rất khác nhau của quá khứ.... một người cố chấp yêu... một kẻ rón rén yêu... kí ức hôn xa xăm về đôi môi ngon vị anh đàoTrái Đất tròn nên những người yêu nhau xa mấy cũng về lại với nhau!

"Trái Đất tròn không gì là không thể"... Là thế đấy!

Tác Giả:

Tên thật: Trần Lê Ngọc Bích

Các bút danh: Ploy, Lana Trần

Các tác phẩm đã xuất bản:

- Phía sau một cô gái

- Dạ khúc

- Các tập truyện Hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi (Đồng tác giả)

"Cuộc sống tôi có ba mục tiêu lớn: đặt chân lên những vùng đất mới, săn tìm những trải nghiệm mới và chiến thắng."

Ploy Ngọc Bích hiện sống và làm việc tại Bangkok, Thái Lan.

Lời giới thiệu

Đây là những truyện ngắn logic trong các bối cảnh phi logic.

Tôi rất thích bơi. Những khi sải thân trong làn nước mát, đầu óc tôi nhẹ tâng và nghĩ lắm thứ trời mây. Có một lần, trong lúc bơi, tôi đã nghĩ về thời gian. Thời gian trôi đi thì không níu ngược lại được. Ai bảo thế? Chuyện này giải quyết ngon lành bằng một cỗ máy thời gian, hay một bùa chú. Địa cầu lớn lắm, hẳn nhiều hốc ngách, nhiều nền văn minh kỳ bí vẫn chưa phơi ra ánh sáng. Biết đâu có những phép thần và những nền khoa học mà loài người chưa biết đến. Dòng suy nghĩ về thời gian này thôi thúc tôi viết câu chuyện đầu tiên ngay đêm ấy. Ngày qua ngày, các ý nghĩ về những điều "không thể" và "có thể" khác đã bơm cho tôi những mạch truyện khác nhau.

Một con ma mất trí nhớ sẽ hành xử thế nào?

Nếu trở lại quá khứ, phải lòng một cô gái của quá khứ, biết các biến cố của cuộc đời cô, chàng trai liệu có can đảm thay đổi lịch sử để cứu người yêu? Trong trường hợp, sự sống của cô sẽ gây họa cho anh, thì thế nào?

Quyền năng hơn ma quỷ, trải qua sáu kiếp sống để nếm đủ cảm giác mất mát của con người, anh là ai?

Một chuyện tình xảy ra ở quá khứ được báo mộng trong chuỗi giấc mơ của một họa sĩ. Vì sao?

Biết đâu có những sinh linh kỳ bí đang sống song song với bạn, cư ngụ trên con phố ngày ngày bạn đi qua mà mắt trần của bạn không nhìn thấy chúng.

Câu chuyện nào ẩn hiện trong những tấm hình, những cánh thư đã bạc màu thời gian?

Trí tưởng tượng là nơi con người bắt đầu biến những điều không thể thành có thể. Trí tưởng tượng là nơi tôi gieo những con chữ đầu tiên của tập sách này. Chúc bạn có những trải nghiệm thật bổng bay!

- PLOY –

Cám ơn cha và mẹ!

Cám ơn anh cho những cảm xúc đầy ám ảnh!

Cám ơn các độc giả!
 

Nguồn tin liên quan:  
Giới thiệu về CEO Trần ngọc Bích — Tân Hiệp Phát